Thống Kê
Hiện có 1 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 1 Khách viếng thăm Không
Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 18 người, vào ngày Wed Mar 01, 2023 11:20 pm
Latest topics
Statistics
Diễn Đàn hiện có 37 thành viênChúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: Nguyen thi kim hiep
Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 534 in 219 subjects
Chuyện tình Huế theo cùng "răng, rứa"
2 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Chuyện tình Huế theo cùng "răng, rứa"
"Học trò trong Quảng ra thi
Thấy cô gái Huế chân đi không rời"
Chuyện tình Huế theo cùng các phương ngữ “ răng, rứa, mô , tê” là đề tài rất nhiều người quan tâm. Đó cũng là cách chúng ta tìm hiểu về ngôn ngữ Huế- Tiếng Huế- một phần tất yếu của con người Huế, văn hóa Huế và tình yêu Huế.
Đầu tiên là bài thơ làm quen. Lưu Trần Nguyễn đã đưa ta về với thời của học sinh trường Quốc Học và nữ sinh Đồng Khánh Huế những năm 1950- 1960. Hồi ấy, trường Quốc Học là trường dành riêng cho nam sinh, và trường Đồng Khánh là trường dành riêng cho nữ sinh. Học sinh hai trường này học rất giỏi. Mỗi khi tan trường, nam sinh Quốc Học thường hay đón chờ nữ sinh Đồng Khánh chuyện trò,trao thư.... Từ đây đã hình thành nên nhiều chuyện tình, và bài thơ sau đây là sự mở đầu cho một chuyện tình yêu thời học trò ở Huế : Lời người con gái nghe có vẻ chua ngoa, nhưng không dấu được nỗi thích thú trong lòng. Đầu câu huyện là những lời trách móc, sợ dị nghị nhưng cuối câu chuyện là lời hẹn hò cho những lá thư sau:
“ Răng mà cứ theo tui hoài rứa
Cái ông ni mới dị chưa tề
Sớm trưa chiều ba bữa đi về
Đưa và đón mần chi không biết!
Ôi đôi mắt chi mà tha thiết
Đừng có nhìn làm loạn bước tui đi!
Lá thư tình ông gởi mần chi?
Cha mẹ biết rầy la tui chết! ....
Tội tui lắm! Cách cho vài bước
Đừng đi gần hai đứa song đôi
Xa xa cho kẻo bạn tui cười
Mai vô lớp cả trường dị nghị!
Theo chi rứa răng mà không biết dị
Thôi được rồi! Đưa lá thư đây!
Mai tan trường đơị ở gốc cây
Tui sẽ tới trả lời cho biết...”
Đó là bước đầu trao thư và nhận thư. Lối xưng hô vẫn còn xa cách lắm. Người ta bảo dấu hiệu để nhận biết người con gái Huế đã bằng lòng yêu bạn hay chưa là qua cách xưng hô. Con gái Huế khi chưa yêu thì thường xưng “ ông, tui”, đến khi xưng “ông/ em” thì tình cảm đã lớn thêm một cấp độ nhưng người con gái Huế vẫn đang còn tìm hiểu và thử thách chàng trai. Đừng có nghĩ người con gái Huế xưng ông là vì người con trai lớn hơn mình quá nhiều tuổi, mà đó là vì con gái Huế muốn thế:
“ Em sanh ra đã là con của Huế
Nên gắng liền với mấy chữ mô tê
Có khó chi mô ông không hiểu tề
Huế "răng rứa" như của ông "sao dzậy".
Và cũng vì lối xưng hô “ ông” cho nên nhiều chàng trai đã tự ái, đã “lẫy”. Chúng ta hãy cùng nghe cô gái Huế giải thích thật dễ thương:
Em gọi "ông" có chi mô mà lẫy
Ông không già thì để ý mần chi
Tại xưng anh em thấy nó kỳ kỳ
Người ta nghe được... ôi thôi dị chết
Ông biết rồi răng giả vờ chi cho mệt
Mần người ta noái chậm khổ ghê nơi
Huế em tiếng khó nghe rứa người ơi
Đến đây rồi ... ráng mở tai cho lớn ...”
Và rồi chắc cũng có thư qua, về. Tháng ngày trôi đi, không biết đã xong học kỳ I, học kỳ II chưa, hay là chàng trai ấy và cô gái Huế ấy đã bước sang năm học mới nhưng bài thơ sau thì chắc chắn là chuyện tình của họ đã đi qua được những cửa ải khó khăn ban đầu của sự ngại ngùng, của tâm lý hồi hộp khi trao lời muốn nói. Tình cảm đã thân thiết hơn, trong cách nói chuyện đã bớt đi phần e ngại, người con gái Huế đã xưng “ em” không còn xưng “ tui, ông” xa cách như trước nhưng vẫn giữ được khoảng cách nam- nữ. Sau giai đoạn đưa thư làm quen, đây là lúc đã được chấp nhận và bắt đầu nhớ thương, tìm đến nhà :
Tôi nhớ mãi một câu "rứa hí"
Em chào tôi "Rứa hí! Em về"
Lời nhỏ nhẹ mà tôi tê tê
Tiếng chào nhỏ đủ vừa nghe "rứa hí"...
Đã bao lần tôi về bên Huế
Với tôi Huế không nói điều chi
Chỉ đám cỏ non bờ sông chảy thế
Là tôi nghe tiếng Huế thầm thì
Con phố vắng tôi lần tìm quán nhỏ
"Mệ bán cho con năm đồng thuốc lá"
Mệ nhìn tôi rồi cười hỉ hả:
"Có rứa mà chú cũng mần thơ"
Chuyện tình yêu thời học trò chỉ có thế thôi. Những lá thư hò hẹn, những ánh mắt nhìn... Nghĩ về nhau nhiều lắm mà chẳng dám nói chi nhiều. Thế rồi, chắc là hết học, cô gái lấy chồng theo sự sắp đặt của ba mạ. Cả hai đều buồn. Lần cuối chia tay tình cảm cũng rất trong veo, vẫn là “ bên nớ”, “ bên ni” đầy xa cách:
Rứa thì rứa
Biết mần răng được
Bên nớ về
Bên ni biết mần răng
Bên nớ về
Bên ni đứng tần ngần
Nỏ được cầm tay
Chỉ lặng thinh không nói
Có chi mô mà rầu rầu tức tưởi
Lần cuối cùng thì cũng rứa mà thôi
Tôi không muốn có một kết thúc như thế này nhưng thơ văn xưa đã viết vậy, câu chuyện tình Huế qua những vần thơ “ răng , rứa” cũng đành chịu như vậy:
Ngày dạm hỏi
Bên nớ lên chùa trốn biệt
Ba Mạ tìm buông lời tiếng bẻ bàng
Rứa thì rứa biết mần răng được
Bên ni buồn
Khi bên nớ sang ngang
°
Hôm hôn lễ
Bên nớ bày hoa sứ
Cái loài hoa hai đứa miềng yêu
Bên ni biết
Bên nớ còn chưa hết
Vẫn còn thương
Thương lắm biết bao nhiêu
Nghe xa cách “ bên nớ”, “ bên ni”, thế nhưng tình cảm mà chàng trai dành cho cô gái là mối tình của cả một thời, của cả một đời. Cho nên cách xưng hô không nói hết chiều sâu của tình cảm. Chàng trai Huế không nói nhiều mà dành trọn cả cuộc đời mình cho tình yêu:
Ngày gặp lại
Bên nớ thành bà ngoại
Mà bên ni vẫn là cứ trai tân
Bên nớ hỏi:
- răng mà tội rứa
Bao năm rồi còn chưa chịu thành thân
Rứa thì rứa...
Có chi mô mà hỏi
Chưa quên được người
Đâu muốn khổ cho ai.”
Câu chuyện tình Huế theo cùng “ răng rứa” đã kết thúc như thế. Nhưng thực tế có những chuyện tình kết thúc có hậu hơn, chú rể là chàng trai Quốc Học và cô dâu là nữ sinh Đồng Khánh, họ cùng nhau học tập, cùng nhau thành đạt, bây giờ đã con cháu đề huề..../.
Diệu Hà (TRT)
(Nguồn: NetCoDo: http://www.hue.vnn.vn)
Thấy cô gái Huế chân đi không rời"
Chuyện tình Huế theo cùng các phương ngữ “ răng, rứa, mô , tê” là đề tài rất nhiều người quan tâm. Đó cũng là cách chúng ta tìm hiểu về ngôn ngữ Huế- Tiếng Huế- một phần tất yếu của con người Huế, văn hóa Huế và tình yêu Huế.
Đầu tiên là bài thơ làm quen. Lưu Trần Nguyễn đã đưa ta về với thời của học sinh trường Quốc Học và nữ sinh Đồng Khánh Huế những năm 1950- 1960. Hồi ấy, trường Quốc Học là trường dành riêng cho nam sinh, và trường Đồng Khánh là trường dành riêng cho nữ sinh. Học sinh hai trường này học rất giỏi. Mỗi khi tan trường, nam sinh Quốc Học thường hay đón chờ nữ sinh Đồng Khánh chuyện trò,trao thư.... Từ đây đã hình thành nên nhiều chuyện tình, và bài thơ sau đây là sự mở đầu cho một chuyện tình yêu thời học trò ở Huế : Lời người con gái nghe có vẻ chua ngoa, nhưng không dấu được nỗi thích thú trong lòng. Đầu câu huyện là những lời trách móc, sợ dị nghị nhưng cuối câu chuyện là lời hẹn hò cho những lá thư sau:
“ Răng mà cứ theo tui hoài rứa
Cái ông ni mới dị chưa tề
Sớm trưa chiều ba bữa đi về
Đưa và đón mần chi không biết!
Ôi đôi mắt chi mà tha thiết
Đừng có nhìn làm loạn bước tui đi!
Lá thư tình ông gởi mần chi?
Cha mẹ biết rầy la tui chết! ....
Tội tui lắm! Cách cho vài bước
Đừng đi gần hai đứa song đôi
Xa xa cho kẻo bạn tui cười
Mai vô lớp cả trường dị nghị!
Theo chi rứa răng mà không biết dị
Thôi được rồi! Đưa lá thư đây!
Mai tan trường đơị ở gốc cây
Tui sẽ tới trả lời cho biết...”
Đó là bước đầu trao thư và nhận thư. Lối xưng hô vẫn còn xa cách lắm. Người ta bảo dấu hiệu để nhận biết người con gái Huế đã bằng lòng yêu bạn hay chưa là qua cách xưng hô. Con gái Huế khi chưa yêu thì thường xưng “ ông, tui”, đến khi xưng “ông/ em” thì tình cảm đã lớn thêm một cấp độ nhưng người con gái Huế vẫn đang còn tìm hiểu và thử thách chàng trai. Đừng có nghĩ người con gái Huế xưng ông là vì người con trai lớn hơn mình quá nhiều tuổi, mà đó là vì con gái Huế muốn thế:
“ Em sanh ra đã là con của Huế
Nên gắng liền với mấy chữ mô tê
Có khó chi mô ông không hiểu tề
Huế "răng rứa" như của ông "sao dzậy".
Và cũng vì lối xưng hô “ ông” cho nên nhiều chàng trai đã tự ái, đã “lẫy”. Chúng ta hãy cùng nghe cô gái Huế giải thích thật dễ thương:
Em gọi "ông" có chi mô mà lẫy
Ông không già thì để ý mần chi
Tại xưng anh em thấy nó kỳ kỳ
Người ta nghe được... ôi thôi dị chết
Ông biết rồi răng giả vờ chi cho mệt
Mần người ta noái chậm khổ ghê nơi
Huế em tiếng khó nghe rứa người ơi
Đến đây rồi ... ráng mở tai cho lớn ...”
Và rồi chắc cũng có thư qua, về. Tháng ngày trôi đi, không biết đã xong học kỳ I, học kỳ II chưa, hay là chàng trai ấy và cô gái Huế ấy đã bước sang năm học mới nhưng bài thơ sau thì chắc chắn là chuyện tình của họ đã đi qua được những cửa ải khó khăn ban đầu của sự ngại ngùng, của tâm lý hồi hộp khi trao lời muốn nói. Tình cảm đã thân thiết hơn, trong cách nói chuyện đã bớt đi phần e ngại, người con gái Huế đã xưng “ em” không còn xưng “ tui, ông” xa cách như trước nhưng vẫn giữ được khoảng cách nam- nữ. Sau giai đoạn đưa thư làm quen, đây là lúc đã được chấp nhận và bắt đầu nhớ thương, tìm đến nhà :
Tôi nhớ mãi một câu "rứa hí"
Em chào tôi "Rứa hí! Em về"
Lời nhỏ nhẹ mà tôi tê tê
Tiếng chào nhỏ đủ vừa nghe "rứa hí"...
Đã bao lần tôi về bên Huế
Với tôi Huế không nói điều chi
Chỉ đám cỏ non bờ sông chảy thế
Là tôi nghe tiếng Huế thầm thì
Con phố vắng tôi lần tìm quán nhỏ
"Mệ bán cho con năm đồng thuốc lá"
Mệ nhìn tôi rồi cười hỉ hả:
"Có rứa mà chú cũng mần thơ"
Chuyện tình yêu thời học trò chỉ có thế thôi. Những lá thư hò hẹn, những ánh mắt nhìn... Nghĩ về nhau nhiều lắm mà chẳng dám nói chi nhiều. Thế rồi, chắc là hết học, cô gái lấy chồng theo sự sắp đặt của ba mạ. Cả hai đều buồn. Lần cuối chia tay tình cảm cũng rất trong veo, vẫn là “ bên nớ”, “ bên ni” đầy xa cách:
Rứa thì rứa
Biết mần răng được
Bên nớ về
Bên ni biết mần răng
Bên nớ về
Bên ni đứng tần ngần
Nỏ được cầm tay
Chỉ lặng thinh không nói
Có chi mô mà rầu rầu tức tưởi
Lần cuối cùng thì cũng rứa mà thôi
Tôi không muốn có một kết thúc như thế này nhưng thơ văn xưa đã viết vậy, câu chuyện tình Huế qua những vần thơ “ răng , rứa” cũng đành chịu như vậy:
Ngày dạm hỏi
Bên nớ lên chùa trốn biệt
Ba Mạ tìm buông lời tiếng bẻ bàng
Rứa thì rứa biết mần răng được
Bên ni buồn
Khi bên nớ sang ngang
°
Hôm hôn lễ
Bên nớ bày hoa sứ
Cái loài hoa hai đứa miềng yêu
Bên ni biết
Bên nớ còn chưa hết
Vẫn còn thương
Thương lắm biết bao nhiêu
Nghe xa cách “ bên nớ”, “ bên ni”, thế nhưng tình cảm mà chàng trai dành cho cô gái là mối tình của cả một thời, của cả một đời. Cho nên cách xưng hô không nói hết chiều sâu của tình cảm. Chàng trai Huế không nói nhiều mà dành trọn cả cuộc đời mình cho tình yêu:
Ngày gặp lại
Bên nớ thành bà ngoại
Mà bên ni vẫn là cứ trai tân
Bên nớ hỏi:
- răng mà tội rứa
Bao năm rồi còn chưa chịu thành thân
Rứa thì rứa...
Có chi mô mà hỏi
Chưa quên được người
Đâu muốn khổ cho ai.”
Câu chuyện tình Huế theo cùng “ răng rứa” đã kết thúc như thế. Nhưng thực tế có những chuyện tình kết thúc có hậu hơn, chú rể là chàng trai Quốc Học và cô dâu là nữ sinh Đồng Khánh, họ cùng nhau học tập, cùng nhau thành đạt, bây giờ đã con cháu đề huề..../.
Diệu Hà (TRT)
(Nguồn: NetCoDo: http://www.hue.vnn.vn)
Anh Vũ- Tổng số bài gửi : 13
Join date : 15/08/2010
Đến từ : Tp. Hồ Chí Minh
Re: Chuyện tình Huế theo cùng "răng, rứa"
Đọc bài ni lâu rồi, nhưng tối chủ nhật vừa rồi (24.10.2010) coi chương trình "Thay lời muốn nói" trên HTV9 với chủ đề "Mơ khúc tương phùng", bây giờ đọc lại bài ni, MC thấy mấy câu chuyện trong chương trình răng giống như câu chuyện ni ghê, nghe cảm động quá! hic hic.
Minh Châu- Tổng số bài gửi : 137
Join date : 10/11/2008
Đến từ : TP.Ho Chi Minh-Viet Nam
Re: Chuyện tình Huế theo cùng "răng, rứa"
Riêng Huế
Bây chừ bến Ngự vẫn đong đưa
Thuyền ghé Hương Giang sóng vỗ bờ
Bên nớ vọng về câu ca Huế
Thấp thoáng sông chiều nón bài thơ
Sao anh chưa ghé về thôn Vỹ?
Rứa nắng hàng cau vẫn đượm xanh
Sầu đông buổi ni buồn chưa hỉ?
Chừ để riêng ai ngóng sao đành...
Huế của bây chừ vẫn dịu êm
Vẫn thắm thi ca vẫn hữu tình
Vầng trăng suối nhạc trong chiều tím
O Huế nhu mì vẫn đẹp xinh
Trầm tư bên nớ chùa Thiên Mụ
Vẳng tiếng chuông xa bước lãng du
Câu ca Nam Bình nơi Thượng Tứ
Lá vàng rải thảm buổi đầu thu
Khi mô anh về thăm xứ Huế
Lộng gió Vân Lâu tiếng nhạc mơ
Vi vút nhịp đàn bên sông vắng
Chở nắng theo về nối đường tơ.
(Sưu tầm)
Bây chừ bến Ngự vẫn đong đưa
Thuyền ghé Hương Giang sóng vỗ bờ
Bên nớ vọng về câu ca Huế
Thấp thoáng sông chiều nón bài thơ
Sao anh chưa ghé về thôn Vỹ?
Rứa nắng hàng cau vẫn đượm xanh
Sầu đông buổi ni buồn chưa hỉ?
Chừ để riêng ai ngóng sao đành...
Huế của bây chừ vẫn dịu êm
Vẫn thắm thi ca vẫn hữu tình
Vầng trăng suối nhạc trong chiều tím
O Huế nhu mì vẫn đẹp xinh
Trầm tư bên nớ chùa Thiên Mụ
Vẳng tiếng chuông xa bước lãng du
Câu ca Nam Bình nơi Thượng Tứ
Lá vàng rải thảm buổi đầu thu
Khi mô anh về thăm xứ Huế
Lộng gió Vân Lâu tiếng nhạc mơ
Vi vút nhịp đàn bên sông vắng
Chở nắng theo về nối đường tơ.
(Sưu tầm)
Minh Châu- Tổng số bài gửi : 137
Join date : 10/11/2008
Đến từ : TP.Ho Chi Minh-Viet Nam
Re: Chuyện tình Huế theo cùng "răng, rứa"
Hỏi Người Còn Chút Tình Với Huế
Anh có bao chừ còn nhớ đến Huế răng?
Nhớ đồi Thiên An nhớ hàng cây xanh ngày nớ
Nắm bàn tay nhau trong chiều nghe lá đổ
Trải những yêu thương trên con dốc năm nào
Anh có lắng lòng chờ nơi Phú Vân Lâu
Nghe câu hò ơ từ mái chèo khua dập dìu con sóng
Dòng Hương Giang mây chiều buông gió lộng
Nước mênh mông bao năm mãi chung tình
Chiều Đại Nội cỏ lụa hờn....lặng thinh
Cỏ giận anh với bao điều khi mô chưa kịp nói
Mưa giăng giăng nghiêng dáng người nơi lối đợi
Buốt con tim ly khách bước xa dần
Ngoài nớ bây chừ... rứa anh còn bâng khuâng?
Qua chuyến đò ngang đỉnh Ngự se lòng nhớ
Tôn Nữ ngày xưa gửi mây trời nhắn hộ
Quạnh quẽ sương thu trăng thơm toả bên thềm
Mây in ngũ sắc mơ hồ rọi bóng xuống hồ sen
Mặt hồ chông chênh bỗng sóng gợn buồn thoáng chốc
Dấu chân ai lẻ loi lướt qua chiều điện Ngọc
Mây khói phiêu bồng vương trong mắt nàng thơ
(Sưu tầm)
Anh có bao chừ còn nhớ đến Huế răng?
Nhớ đồi Thiên An nhớ hàng cây xanh ngày nớ
Nắm bàn tay nhau trong chiều nghe lá đổ
Trải những yêu thương trên con dốc năm nào
Anh có lắng lòng chờ nơi Phú Vân Lâu
Nghe câu hò ơ từ mái chèo khua dập dìu con sóng
Dòng Hương Giang mây chiều buông gió lộng
Nước mênh mông bao năm mãi chung tình
Chiều Đại Nội cỏ lụa hờn....lặng thinh
Cỏ giận anh với bao điều khi mô chưa kịp nói
Mưa giăng giăng nghiêng dáng người nơi lối đợi
Buốt con tim ly khách bước xa dần
Ngoài nớ bây chừ... rứa anh còn bâng khuâng?
Qua chuyến đò ngang đỉnh Ngự se lòng nhớ
Tôn Nữ ngày xưa gửi mây trời nhắn hộ
Quạnh quẽ sương thu trăng thơm toả bên thềm
Mây in ngũ sắc mơ hồ rọi bóng xuống hồ sen
Mặt hồ chông chênh bỗng sóng gợn buồn thoáng chốc
Dấu chân ai lẻ loi lướt qua chiều điện Ngọc
Mây khói phiêu bồng vương trong mắt nàng thơ
(Sưu tầm)
Minh Châu- Tổng số bài gửi : 137
Join date : 10/11/2008
Đến từ : TP.Ho Chi Minh-Viet Nam
Re: Chuyện tình Huế theo cùng "răng, rứa"
O Huế bây chừ...
"O Huế bây chừ có còn giống ngày xưa?"
Nghe anh hỏi em khẽ cười chúm chím
- Chừ như xưa...là ra răng anh hỉ?
"Rứa...O còn nhớ ai nớ trong tim?"
"- O có còn thơ thẩn mần thơ đêm?
Có còn nghe câu Nam Bình xứ Huế
Có vì nghe hò bên sông - rơi lệ....
Bởi khi mô thương xứ Huế mình nghèo.."
- Cái anh nì...răng chừ cứ mè nheo
Hỏi câu ri răng vô duyên ghê rứa?
Mần thơ đêm...cho hồn thơ có lửa
Thắp ấm tim khi mô gió lạnh về.
Nghe câu hò ví dặm bên sông tê
Hạt châu rơi thương phận đời khốn khó
Chừ khi mô anh mần răng hỏi nhở?
Huế bây chừ...O Huế vẫn như xưa
"Chừ anh hỏi...O còn ngắm trời mưa?
O có còn che nghiêng vành nón lá
Áo dài xinh còn tím trời Vỹ Dạ
Nghe thông reo vi vút đỉnh Ngự Bình.."
Nheo mắt cười em lẳng lặng làm thinh
Nghe Kim Long gió vọng hồi chuông sớm
O Huế xưa vẫn chân tình nồng đượm
Rứa khi mô anh hỏi mãi chi nờ...
"-Nì...chân tình anh vẫn dành Huế mô?"
Anh cười nhỏ :"O hỏi chừ lạ rứa..
Huế trong anh dẫu bao lần chọn lựa
Vẫn vẹn nguyên...O Huế thuở ban đầu.."
Chiều nghiêng gió lá rụng bến Vân Lâu
Nhịp chèo khua bóng Hoàng Thành mưa phủ
Anh thì thầm : "Nhớ sao ngày tháng nớ...
Từ nơi O...anh yêu Huế vô ngần.."
Chiều lững lờ nở tím hồ Tịnh Tâm
Từng búp sen toả ngàn hương thơm ngát
"Chừ..O ơi...giữa không gian ngào ngạt
Huế như ri...anh xa Huế sao đành.."
O Huế bây chừ vẫn dịu dàng đẹp xinh
Thuở trăng thơm giắt lược cài mái tóc
Dòng Hương xưa vẫn ngời trong mắt ngọc
Có chi mô...khác trước rứa đâu nờ..!!!!
Thoáng ngại ngùng anh gửi lại bài thơ
"Tặng riêng O tâm tình người lữ thứ
Cánh sầu đông bao ngày anh ấp ủ
Huế trong anh đẹp mãi dáng O hiền.."!!!!
(sưu tầm)
Minh Châu- Tổng số bài gửi : 137
Join date : 10/11/2008
Đến từ : TP.Ho Chi Minh-Viet Nam
Similar topics
» Có răng rồi ... mới rứa
» CẢM TƯỞNG CỦA NGUYỄN ANH HUY
» NHỮNG CÂU CHUYỆN LÀM RƠI NƯỚC MẮT
» Gởi cho mấy bà nội trợ, cúng quẩy
» BÀI THƠ KHÔNG THỂ ĐẶT TÊN
» CẢM TƯỞNG CỦA NGUYỄN ANH HUY
» NHỮNG CÂU CHUYỆN LÀM RƠI NƯỚC MẮT
» Gởi cho mấy bà nội trợ, cúng quẩy
» BÀI THƠ KHÔNG THỂ ĐẶT TÊN
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Mon Mar 23, 2015 3:15 pm by Minh Châu
» Chúc mừng sinh nhật Nguyên Hà
Tue Mar 12, 2013 9:06 pm by Trương Nguyên Hà
» Chúc mừng sinh nhật Vĩnh Long.
Sun Mar 03, 2013 2:37 pm by Minh Châu
» Trả lời thư Minh Châu
Tue Feb 19, 2013 4:36 pm by Nguyen thi kim hiep
» lien lac
Tue Feb 19, 2013 12:15 pm by Minh Châu
» Chúc Mừng Năm Mới 2013
Wed Jan 23, 2013 10:09 am by Minh Châu
» Truyện Ngắn: THƯƠNG NHỚ HOÀNG LAN
Sun Jun 17, 2012 1:57 pm by Minh Châu
» Live chat 12A
Fri Apr 20, 2012 10:41 am by dntn_tamhien
» NHẠC SẾN, NHẠC SANG
Mon Apr 16, 2012 2:46 pm by Minh Châu